Công ty Bravebits

Bravebits

Sản phẩm
1-50
68 Hoang Đạo Thúy Thanh Xuan Ha Noi
1.8
113 reviews
Viết review Bravebits
Viết Review công ty Bravebits

Series: Con tàu này sẽ đi về đâu dưới sự dẫn dắt của captain Chapter 1: Ăn mày quá khứ Mới nhìn qua thì công ty này chắc hẳn vẫn khiến nhiều người nhớ về một thời kỳ huy hoàng khi nắm bắt được cơ hội với sp PageFly trong Covid. Thực tế mà nói, đó cũng chỉ là một cú ăn may, thứ mà giờ đây không còn đủ sức cứu vãn tình hình. Cách đây vài năm, khi thị trường còn ít đối thủ và công ty này có thể sống dựa vào những gì đã làm được từ thời PageFly, họ đã có một chút thành công. Nhưng giờ thì sao? Đối thủ đầy ra, BOD vẫn tiếp tục lãng phí thời gian với những chiến lược không có nội lực phát triển. PageFly - Từ con gà đẻ trứng vàng đến sản phẩm thất sủng Chắc hẳn ai cũng biết đến PageFly, sản phẩm một thời là bò sữa (cash cow). Nhưng giờ thì, nó đang trở thành sản phẩm già cỗi, không còn mang lại doanh thu như trước nữa. Điều đáng nói là thay vì tiếp tục đầu tư, cải tiến và phát triển mạnh mẽ sản phẩm này, BOD lại quyết định vắt PageFly và làm cái gì đó mới (Ecomate). Thực tế, PageFly giờ đang dần mất đi vị thế của mình trong khi họ vẫn chưa làm gì đủ mạnh để duy trì sự cạnh tranh. Và thay vì tìm cách hồi sinh, họ lại chỉ tập trung vào những thứ xa vời như mục tiêu 5 năm để Ecomate đạt được doanh thu như PageFly. Nói thật, ai tin được cái mục tiêu này chứ? Đó có phải là một kế hoạch hay chỉ là trò đùa của một đội ngũ không biết làm gì ngoài việc lên nhưng kế hoạch nghe viển vông nhưng rất truyền cảm hứng và động lực? =)) Ecomate – Con đẻ của PageFly, nhưng sao lại giống con ghẻ? Được sinh ra từ PageFly, Ecomate hứa hẹn sẽ là sản phẩm cứu vớt công ty khỏi tình trạng sa sút. Nhưng nhìn lại thì, sản phẩm này có vẻ cũng đang vướng phải vận đen giống người anh của nó. Dự án này, dù có vẻ được định hướng là một chiến lược dài hạn, nhưng thực tế lại chẳng có dấu hiệu nào cho thấy Ecomate sẽ vượt qua được thử thách. Mục tiêu “doanh thu bằng PageFly trong 5 năm”? Thật sự là ai nghĩ ra cái này? Nếu không phải là giấc mơ thì cũng là một phép toán sai lầm. Công ty đang cố gắng vắt sữa từ một sản phẩm không có nền tảng vững chắc. Họ đang chạy theo xu hướng mà không hề hiểu rằng mỗi sản phẩm cần có sự đổi mới thực sự chứ không phải chỉ biết làm ra là ăn ngay được. WCE, OKR và những khóa học nâng cao năng lực Mới đây, công ty lại tiếp tục lập ra các chương trình kỳ quặc để nâng cao năng suất và quản lý thời gian cho nhân viên. WCE – hay nói chính xác hơn, World-Class Employee – là một khóa huấn luyện mà theo lý thuyết sẽ giúp nhân viên làm việc hiệu quả hơn. Nhưng hỏi thật, nhân viên có thời gian đâu mà hiệu quả, khi mà thời gian họp hành đã chiếm mất 1/3 thời gian làm việc rồi. Cứ ngồi nghe các cuộc họp agile sprint vô nghĩa suốt ngày, cuối cùng có ai thấy được năng suất tăng đâu? Thay vì tập trung vào sản phẩm, công ty lại dành phần lớn thời gian để chạy theo những phương pháp quản trị vô bổ mà chẳng có kết quả thực tế. Và sau một năm áp dụng WCE, công ty lại mời thêm chuyên gia về dạy OKR, rồi hy vọng rằng sự thay đổi này sẽ tạo ra phép màu. Nhưng mà ai mà không nhìn ra được, đây chỉ là một chiêu trò để bù đắp cho sự thất bại trong quản lý. Công ty này thật sự chẳng biết mình đang làm gì, và nhân viên chỉ là chuột bạch trong một cuộc thí nghiệm vô nghĩa. Scale to Fail – Lên kế hoạch để... thất bại Và đương nhiên, công ty này chẳng thể ngừng scale up mà không có một chút kế hoạch nào. Chỉ trong vài tháng, họ đã tuyển dụng ầm ầm các vị trí PO, HR Manager. Nhưng mà, đầu ra thì sao? Họ bỏ đi gần hết trong vòng vài tháng. Thực sự nếu chỉ vài người thì có thể đổ lỗi cho họ thiếu năng lực hay sự phù hợp văn hóa cty, nhưng khi mà số lượng người rời đi như thế, thì ai thông minh tự hiểu đi nhé. Họ không thể kiểm soát được quy trình mở rộng, dẫn đến tình trạng thiếu hụt nhân sự và phải cắt giảm chi phí. Và thay vì chấp nhận sự thất bại trong việc đầu tư vào sản phẩm, họ lại đổ tiền vào Ecomate, sản phẩm mà chẳng có tương lai. Công ty dường như không có chiến lược phát triển lâu dài, mà chỉ loay hoay với những quyết định cắt giảm chi phí và tuyển dụng nhân sự với hy vọng họ sẽ làm việc hiệu quả hơn. Tất nhiên, cái kết là họ bắt những nhân viên còn lại phải làm những công việc không có trong JD ban đầu chỉ để tiết kiệm chi phí. Quả thật là good luck cho những ai còn lại ở đó. Thiếu Tầm Nhìn, Thiếu Lãnh Đạo – Chỉ Là Một Mớ Hỗn Loạn Điều dễ nhận thấy nhất ở công ty này là thiếu lãnh đạo và tầm nhìn chiến lược. Họ chẳng có ý tưởng gì về phát triển bền vững, thay vào đó là một chuỗi những quyết định ngắn hạn và không hợp lý. Công ty này dường như chỉ biết chạy theo xu hướng mà không hề chú ý đến những yếu tố cốt lõi như sản phẩm và thị trường. Tóm lại, đây là một công ty đang sống trong ảo tưởng, cứ lặp đi lặp lại những phương pháp quản lý kiểm soát mà không sống thực tế với hiện tại. Nếu bạn đang tìm kiếm một công ty với true leadership và một chiến lược phát triển rõ ràng, đừng waste your time ở đây. Công ty này chỉ là một con tàu sắp chìm, và bạn sẽ không muốn ở lại khi nó đắm. Chapter 2: "Những drama công sở không hồi kết (kết bè phái, lộ lương, tình trường)" sẽ xuất hiện sau khi mình ẻ xong hihi

Công ty sẽ có các đợt lọc máu hằng năm nhé anh em.

Nhớ lúc đầu vô cũng thích, tuyên bố luôn với mình rằng đây nên là cty mình làm việc trong vòng ba đến năm năm tới. Xong sau đó bị nghiệp quật :)) Victor giao cho đống việc ngoài việc chính vẫn phải làm hàng ngày ra. Tasks nhiều nhưng quỹ thời gian cũng bằng đấy, có những tasks mình chưa làm bao giờ thì đương nhiên phải cất công tìm hiểu. Áp lực đủ điều, đến một buổi chiều họp check point CEO xanh rờn "Anh thấy dạo này em làm việc bị lề mề". Đó cũng chính là the last straw khiến t quyết định nghỉ việc luôn và ngay. Giờ đi làm chứ có phải nô lệ đâu mà phải hy sinh quỹ thời gian cá nhân xong còn bị nói lề mề. Ở BB t đã học được một điều, công viêc hãm thế nào cũng được nhưng miễn sếp đừng hãm là được. :)))))))))

Buồn cười lão CEO miệng luôn gắn cụm từ “công ty khó khăn”. Nhớ có đợt công ty cũng khó khăn, du lịch hè cho nhân viên đi đảo ở QN vì khó khăn :)). Nhưng trước đó ít ngày sếp cùng đại gia đình mới đi châu âu gần 1 tháng mới về. Khổ cái đi 1 cách giấu diếm, tự nhiên lặn mất, bỏ bê công việc và công ty nhưng rồi bị nhân viên phát hiện, éo ai thèm nói gì vì tiền lão mà, nhưng lão đưa ra mấy lý do hết sức đi vào lòng người để cứu vớt tí thể diện. Công ty ai cũng được trừ CEO vì cách sống

Thôi thì anh em ai cũng review rồi, mình review thêm thì cũng chỉ từng đấy ý. Ngày xưa chắc làm thì ít lương thì cao, chơi thì lắm nên bị ghét. Thế nên đây là review rác rưởi nhất chỉ có giá trị tham khảo của một thằng nhân việc quèn, anh em cân nhắc trước khi đọc. Kể xấu thêm thì chẳng khác gì anh CEO sống lỗi; nhưng mình sống lỗi thật nên là... sau đây là review 1* Manager (CEO) nói chung là làm việc đậm chất của một ông bố 3 con, với 1 người vợ hiền. Tức là ai ngoan dễ bảo thì thương thì chiều - mình cũng từng được chiều như con luôn. Nhưng mà đến lúc lớn hơn tí hiểu chuyện rồi mà có ý kiến lại cái ông bố làm sai là bị ghét thì... từ thằng con được cưng chiều thành thằng con bị xua đuổi. Công ty trở thành ngôi nhà thứ 2 bất đắc dĩ, họp thì nhiều, deadline thì gắt. Ngày mình còn đi làm hiếm có ngày nào về nhà trước 8h tối. Đi làm đúng giờ, về nhà đúng giờ trở thành tội khi mà CEO luôn bóng gió cà khịa vấn đề đấy. Là ngôi nhà thứ 2 là thế nhưng mà anh CEO coi anh em chỉ là công cụ kiếm tiền thôi chả có anh em xương máu gì đâu. Công ty khó khăn thì anh em ta làm vì công ty, ngày có tiền là chúng mày làm vì tao bỏ tiền ra thuê. Thế thôi. Sếp bị dị ứng và phản đối việc anh em thân thiết với nhau trong công ty vì chắc sợ một đứa nghỉ là kéo nhau đi hết. Mặc dù mồm thì lúc nào mồm cũng "anh em thế này..." "anh em thế kia..." "Vì anh em..." "Công ty đi lên thì anh em đi lên". Công ty đi lên thật, anh em thì vẫn rách như ngày mới đến. Con số là thứ tuyệt đối thứ hai, ý kiến của sếp là thứ nhất. Sếp chỉ thị sai thì thằng làm chịu. Hứa, hứa cho A, hứa cho B,... hứa cho ABC. Làm mấy năm chưa được cái gì. Xui quá. Công cuộc cắt giảm chi phí sẽ là như thế này: Nhận nhân viên mới lương thấp làm nhiều => được 1 năm thì tăng lương 1 lần => thêm nửa năm 1 năm nữa là nghĩ đủ trò để nhân viên tự nghỉ: "Em bị lộ lương, anh em ý kiến.. hay là giảm lương em đi."; Không giao task nữa, chán tự nghỉ; Giao task chắc chắn là ếu bao giờ làm được, bị blame nhiều, tự nghỉ. Nghỉ hàng loạt là lại 1 lứa mới và bắt đầu vòng tuần hoàn.

Ôi trước nghỉ việc tính làm hẳn một cuốn tiểu thuyết những điều hl tại BraveBits mà giờ mãi mới biết đến trang này. :)) Cty gia đình anh làm CEO em làm CMO, vợ làm kế toán trưởng kiểu không đồng nào thoát khỏi tay ta =)). CEO bảo thủ kiểu Nga ngố, chỉ nghe theo cách nghĩ của mình, thử đi thử lại fail thẳng cẳng, từ WordPress chơi trò mua rì viu fake bẩn bựa trên ThemeForest để lên top đến Shopify làm ăn như hạch, đến cả con gà đẻ trứng vàng là JoomlaShine giờ cũng xuống dốc không phanh. Có hồi cũng đú định theo dropshipping xong hóng hớt 1 ông anh làm dropshipping xin kinh nghiệm của người tiếng Anh nhưng sau thì rén méo dám theo. Cty từ năm 2017 bắt đầu giảm lãi và thậm chí còn bị lỗ chỏng vó. Hồi trước có vụ xích mích tiền bạc giữa CEO và CTO xong CTO phải bỏ đi vì méo chịu nổi CEO. Phong cách quản lý ng* vl toàn đi lo từng đầu việc chi tiết thay vì gõ đầu từng trưởng bộ phận như corp =)). CMO thì chả biết cái quần què gì về MKT và IMC. Chỉ đọc mót mấy quyển sách dạy đời (self -help) với growth hacking. Coi growth hacking như thần thánh để chơi chiêu trò thu hút user trong khi MKT để bền vững lâu dài không phải chỉ nhờ mấy cái chiêu trò đấy. Suốt ngày đi nghe ch*m gió networking vớ vẩn bợ đít mấy người nổi nổi để b* fame xong thậm chí thế nào còn đi làm speaker như thật kiểu như Tuấn Hà. Làm ăn thì xét nét như đàn bà méo chịu chi tiền paid traffic cứ tự tin thái quá vào free traffic mỗi ngày lên một tí k lên nổi đến đỉnh =)). MKT gì phải đi làm kiêm customer support mà méo được thêm đồng lương vào, nói thì bảo là “phải nói chuyện với khách hàng để hiểu insight của họ”. Designer thì phải đi làm market research để hiểu insight user :((((. CMO đi Nga ngố về nói tiếng Anh như tiếng bồi nửa mùa rồi còn có thói chèn tiếng Việt lẫn tí tiếng Anh cho sang mồm. Đầu một bùi nhùi lý thuyết nhưng kết quả thì chả ra cái gì suốt ngày ch*m gió. OT không tính lương theo luật, ngày cuối tuần OT cũng chỉ được x1 mà toàn tinh thần bắt ép OT đến 9-10h tối mà không có budget cho ae ăn uống tử tế, mỗi ng được có gói mì tôm đạm bạc. Cty đi picnic vào 1 ngày trong tuần thì mặc định nhân viên PHẢI đi làm bù vào cả ngày thứ 7 và KHÔNG ĐƯỢC trả lương OT theo đúng luật LĐ. Nếu xin nghỉ submit đàng hoàng vì nhà có việc thì đừng có thấy ngạc nhiên khi CMO hồn nhiên điện thoại kêu gào réo rắt “Sao em không ở cty”. :) Đợt xin nghỉ vì cty quá hãm xong còn bị mặc cả định chỉ trả cho tôi có 50% lương xong bị tôi vặn vẹo lại là phải trả cho 70% lương. Tính ăn quịt từng đồng tiền mồ hôi nước mắt của nhân viên thế mà sống không biết nhục. Pv nhân viên thì không vào vp mà ngồi đàng hoàng, bắt thằng bé con ra hàng nước pv như kiểu đi bán cá ấy :( Year end party nhà người ta ra nhà hàng tổ chức, đây thì năm nào cũng bày mấy cái bàn ở ngay vp xong ăn uống toè loe, cả năm làm ở đấy xong đến party cũng ở đấy luôn. Đi du lịch không có chuyện được ở KS tử tế đâu, toàn đi rừng rú kéo xe máy đi vác túi to túi nhỏ đồ ăn thịt thà hoặc thuê cái nhà ở tập thể cho nó tiết kiệm chi phí ấy. Nhìn thì tưởng là vui vẻ trẻ khoẻ dưng nó là bủn xỉn không tử tế ấy :( Cty được cái chăm đi làm màu đá*h bóng tên tuổi ở các sự kiện cho techvới bôi ra mấy cái hoạt động CLB phong cách nông dân nghèo vượt khó nên thu hút được các bé newbie/junior =)). Các bác muốn trải nghiệm cty gia đình thì xin mời còn em thì cao chạy xa bay từ lâu rồi, không thể ngửi nổi cái Hèn Bits này =))

tệ tệ tệ tệ tệ tệ tệ tệ tệ quá trời đất ơi, cứu tôi trời ơi cứu tôi, bóc lột để nhân viên tự nghỉ luôn, một cách thay máu ác độc, CEO chỉ nghĩ cho bản thân. Luôn nói rằng vì mục đích chung, chung của mỗi ông CEO thôi

Một số bạn nữ ăn mặc hơi hở, không biết bạn Trang team tester có người yêu chưa. Bạn hở nhưng mà ngol (_!_)

Học được cách sống chật vật với đồng lương ít ỏi

Các bạn cứ cố gắng cống hiến hết sức mình đi mình còn trẻ mà. Rồi sẽ có ngày công sức của bạn sẽ được đền đáp, mua được nhà mua xe thôi (mua cho ai thì hổng biết)